Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ làm cái điều tồi tệ, vô liêm sỉ ấy. Vậy mà sao? Tôi đã phạm sai lầm quá lớn.
Khi tôi viết ra những dòng này, tôi đang ở trong một tâm trạng vô cùng hoảng loạn. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ làm cái điều tồi tệ, vô liêm sỉ ấy. Vậy mà sao? Tôi, kẻ luôn được coi là sống có đạo đức, là tấm gương cho bao người nhìn vào, làm một nghề nghiệp mà ai cũng tôn kính lại lên giường với một người đàn ông khác chỉ vì giận chồng. Tôi không biết phải sống như thế nào khi cảm giác tội lỗi của bủa vây lấy tôi.Tôi năm nay 34 tuổi, tôi có chồng và một đứa con lên 8. Cuộc sống của vợ chồng tôi viên mãn, hạnh phúc. Chồng tôi là người làm ra tiền, biết cách sống nên bạn bè, người thân đều quý mến. Trong cuộc sống vợ chồng, anh ấy cũng thường xuyên giúp đỡ vợ con chứ không hề ỷ lại. Nói về chồng, tôi hoàn toàn không có điều gì chê trách anh ấy cả.
Thế nhưng cuộc sống vợ chồng khó tránh khỏi những va chạm vì quan điểm bất đồng. Tôi vốn ở nhà được chiều quen rồi, khi lấy chồng cũng được chồng nhường nhịn nên càng lúc càng sinh ra quá quắt, không chịu thua ai. Mỗi lần hai vợ chồng tranh luận, tôi phải kì thắng mới thôi. Anh ấy lớn tuổi hơn nên nhiều khi cũng nhường, nín nhịn cho cửa nhà êm ấm.
Có lẽ chính vì thế mà càng lúc tôi càng được thể. Tôi không biết điểm dừng là gì. Tôi ngang ngạnh, ương bướng và đôi khi thiếu tôn trọng với chồng. Thấy chồng không chấp tôi lại càng quá đáng. Mọi chuyện bị đẩy lên đến đỉnh điểm khi mà tôi hỗn hào với mẹ chồng. Hôm đó, trước mặt mẹ chồng, tôi đã ăn nói xấc láo với anh. Không kìm được cơn nóng giận, anh ấy đã tát tôi một cái. Mọi chuyện chỉ có vậy nhưng tôi lồng lộn lên rồi lao ra khỏi nhà…
Tôi muốn nói với chồng để lương tâm được thanh thản nhưng lại sợ anh sẽ không chấp nhận cho tôi quay về. (Ảnh minh họa)
Đêm hôm ấy, mặc cho chồng bấm máy gọi liên hồi tôi cũng không trả lời. Tôi hẹn hội bạn ngày trước quen khi còn học đại học đi nhậu. Tôi bức bối vì chồng đã không chiều chuộng mình nên tôi phá phách. Tôi không lường trước được hậu quả. Đêm hôm đó tôi say, cuối cùng tôi đi nhà nghỉ với một trong số những người bạn tham gia bữa tiệc đó. Người đàn ông đó hơn tôi 5 tuổi, chưa vợ và là một người tôi quen vu vơ qua bạn.
Sáng hôm sau tỉnh dậy tôi đã chết lặng người khi nhìn thấy người đàn ông nằm cạnh mình. Tôi hoảng loạn như một kẻ tâm thần, vơ vội lấy quần áo rồi lao ra khỏi căn phòng đó. Tôi về nhà và thấy chồng sốt sắng hỏi han tôi. Tôi nghĩ anh ấy phải giận dữ khi tôi bỏ đi cả đêm nhưng trái lại anh ấy lo lắng và quan tâm cho tôi rất nhiều nên càng khiến tôi có cảm giác tội lỗi.
Từ hôm đó tới giờ tôi như người mất hồn. Chồng tôi nói chuyện, động viên tôi gắng thay đổi sự nóng nảy và tính bảo thủ đi thì anh sẽ yêu thương tôi hơn. Nhưng với tôi lúc này mọi lời anh nói đều không vào tai. Tôi hoang mang, lo sợ chuyện kia bị bại lộ. Ngày nào tôi cũng ra ngẩn vào ngơ và nơm nớp sợ hãi. Tôi thực sự không biết mình có nên thú nhận với chồng để được giải thoát khỏi nỗi ám ảnh này hay không.
Tôi gần như phát điên và thấy mình dơ dáy, nhục nhã khi làm cái điều đồi bại đó. Tôi muốn nói với chồng để lương tâm được thanh thản nhưng lại sợ anh sẽ không chấp nhận cho tôi quay về. Giờ tôi phải làm gì để có thể chuộc lỗi và được sống bên chồng một cách bình yên đây?
(ngockieu@...)
0 nhận xét:
Post a Comment